BÀI ĐỌC I: Is 50, 4-9a
"Tôi đã không che mặt tránh những người chửi mắng, nhưng
tôi biết tôi sẽ không phải thẹn thùng".
(Bài ca thứ ba của người Tôi Tớ Chúa)
Trích sách Tiên tri Isaia.
Chúa đã ban cho tôi miệng lưỡi đã được huấn luyện, để tôi biết dùng
lời nói nâng đỡ kẻ nhọc nhằn. Mỗi sáng Người đánh thức tôi, Người
thức tỉnh tai tôi, để nghe lời Người giáo huấn. Thiên Chúa đã mở tai
tôi mà tôi không cưỡng lại và cũng chẳng thối lui. Tôi đã đưa lưng
cho kẻ đánh tôi, đã đưa má cho kẻ giật râu, tôi đã không che mặt
giấu mày, tránh những lời nhạo cười và những người phỉ nhổ tôi. Vì
Chúa nâng đỡ tôi, nên tôi không hổ thẹn: nên tôi trơ mặt chai như
đá, tôi biết tôi sẽ không phải hổ thẹn. Đấng xét tôi vô tội ở gần tôi, ai
còn tranh tụng với tôi được, chúng ta hầu toà. Ai là kẻ thù địch của
tôi, hãy đến đây! Này đây Thiên Chúa bênh đỡ tôi, ai dám kết tội tôi?
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 68, 8-10. 21bcd-22. 31 và 33-34
Đáp: Lạy Chúa, xin nhậm lời con theo lượng cả đức từ bi, đây
là lúc biểu lộ tình thương (c. 14c-b).
Xướng:
1) Sở dĩ vì Chúa mà con chịu nhục, và thẹn thò làm nhơ
nhuốc mặt con. Con bị những người anh em coi như khách lạ, bị
những người con cùng một mẹ xem như kẻ ngoại lai. Sự nhiệt tâm lo
việc nhà Chúa khiến con mòn mỏi, điều tủi nhục người ta nhục mạ
Chúa đổ trên mình con. - Đáp.
2) Con mong chờ người cảm thương, nhưng không có, mong chờ
người an ủi, nhưng chẳng thấy đâu. Cơm con ăn, chúng pha mật
đắng, con khát, thì chúng cho uống dấm chua. - Đáp.
3) Con sẽ xướng bài ca ngợi khen danh Chúa, và con sẽ chúc tụng
Ngài với bài tri ân. Các bạn khiêm cung, hãy nhìn coi và hoan hỉ, các
bạn tìm kiếm Chúa, lòng các bạn hãy hồi sinh: vì Chúa nghe những
người cơ khổ, và không chê bỏ con dân của Ngài bị bắt cầm tù. -
Đáp.
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM:
Kính lạy Vua chúng con, chỉ có Ngài là Đấng thương hại đến
những lỗi lầm của chúng con.
PHÚC ÂM: Mt 26, 14-25
"Con Người ra đi như đã được ghi chép sẵn từ trước, nhưng
khốn thay cho kẻ sẽ làm cho Ngài bị phản nộp".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, một trong nhóm Mười Hai tên là Giuđa Iscariô, đi gặp các
thượng tế và thưa với họ: "Các ông cho tôi bao nhiêu, tôi nộp Người
cho các ông?" Họ liền ấn định cho ba mươi đồng bạc. Và từ đó, hắn
tìm dịp thuận tiện để nộp Người.
Ngày thứ nhất trong tuần lễ ăn Bánh không men, các môn đệ đến
thưa Chúa Giêsu rằng: "Thầy muốn chúng con sửa soạn cho Thầy ăn
Lễ Vượt Qua ở đâu?" Chúa Giêsu đáp: "Các con hãy vào thành đến
với một người kia, và nói rằng: Thầy bảo, giờ Ta đã gần, Ta sẽ mừng
Lễ Vượt Qua với các môn đệ tại nhà ông". Các môn đệ làm như Chúa
Giêsu đã truyền và sửa soạn Lễ Vượt Qua.
Chiều đến, Người ngồi bàn ăn với mười hai môn đệ. Và khi các ông
đang ăn, Người nói: "Thầy nói thật với các con: có một người trong
các con sẽ nộp Thầy". Môn đệ rất buồn rầu và từng người bắt đầu
hỏi Người: "Thưa Thầy, có phải con không?" Người trả lời: "Kẻ giơ tay
cùng chấm vào đĩa với Thầy, đó chính là kẻ sẽ nộp Thầy. Thật ra,
Con Người sẽ ra đi như đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nộp
Con Người, thà kẻ đó đừng sinh ra thì hơn!"
Giuđa kẻ phản bội cũng thưa Người rằng: "Thưa Thầy, có phải con
chăng?" Chúa đáp: "Đúng như con nói".
Đó là lời Chúa.